Đổi Server Nếu Không Load Được:
SV #1 SV #2

Phim sex Em sướng vãi lồn… Bậy quá :)) Vợ dâm đéo chịu được

Phim sex Em sướng vãi lồn… Bậy quá :)) Vợ dâm đéo chịu được hai vợ chồng địt nhau cuồng nhiệt, địt vợ dâm dục sung sướng cuồng nhiệt. Lực va chạm cực lớn làm gã bổ chổng sang một bên. Thục Trinh đâu có ngưng lại đâu, cô tiếp tục nhảy bổ lên đè gã xuống dưới sàn. Chỉ riêng sức nặng của cơ thể khi cô ngồi lên bụng gã thôi đã làm mặt gã tái đi vì máu không thể lên nổi não. Bị hất tung một cách bất ngờ chưa kịp định thần lại cộng thêm quả máu không lên não làm gã choáng váng. Thục Trinh vả liên tiếp vào hết má trái lại sang má phải để trả đũa cho đứa con trai bé bỏng, và cũng là trả thù cho Mạnh thư sinh bị gã ấy đánh.

– Mày đánh con tao này, đánh con tao này. Cho mày chết. Cho mày chết.

Trời cứu cho gã đàn ông hung hăng một mạng vì đúng lúc ấy có mấy người bảo vệ nam giới kịp đến sốc nách Thục Trinh kéo ra, mấy người mà phải hì hục lắm mới lôi được Thục Trinh ra khỏi người tên côn đồ kia. Hắn gần như ngất lịm, hai tay đưa lên ôm mặt theo phản xạ tự nhiên.

– “Mình đi thôi Trinh. Đưa Cu Tí đi viện trước đã rồi tính sau”, Mạnh lấy tay quệt miệng mình một cái vì thấy mát mát.

Nghe Mạnh nói, Thục Trinh mới bình tâm trở lại, nhìn thấy khuôn mặt Mạnh, Thục Trinh sờ sợ vì trông như ma cà rông, cứ như là Mạnh vừa cắn cổ gã đàn ông kia:

– Anh chảy máu rồi kìa.

Mạnh nhìn xuống cái tay vừa lau mồm của mình, ối giời ơi, đỏ lừ như máu kinh. Lần đầu tiên cậu ấm bị chảy máu.

—–

Tại bệnh viện quốc tế Vinmec.

Vừa rồi, mặc dù chảy máu mồm nhưng Mạnh vẫn đủ sức lái xe qua bên kia cầu Vĩnh Tuy để vào bệnh viện này. Đây là phòng chăm sóc tạm thời, Mạnh bị chảy máu mồm vì ăn mấy cú đấm vào má, không đến nỗi phải nhập viện.

Thục Trinh mở cửa bước vào, ân cần hỏi thăm, trên tay là mấy chai nước suối. Cô ái ngại nhìn Mạnh, vì mình mà thiếu gia Mạnh bị ra nông nỗi này, ngồi xuống cái ghế bên cạnh giường:

– Anh Mạnh có sao không? Tôi áy náy quá, vì chuyện của mẹ con tôi mà anh bị người ta đánh.

Mạnh nhay nhay hàm, thấy vẫn cử động được bình thường, vừa rồi lấy điện thoại ra soi gương, trên má chỉ có vài vết bầm nhẹ, môi bị vài vết xước nhỏ, nói chung là vẫn ngon trai:

– Cu Tí sao rồi Trinh?

– Cu Tí không sao, chỉ bị bầm má thôi không có gì nghiêm trọng cả. Cu Tí đang ngủ ở phòng bên. Tôi ….. tôi ……

Thấy Thục Trinh gần gừ không nói rõ, Mạnh hiểu Thục Trinh đang áy náy trong lòng vì chuyện mình bị đánh, Mạnh xua tay:

– Trinh đừng nghĩ ngợi gì. Tại tôi tức thằng cha kia quá nên đánh hắn trước nên ….. hì hì hì.

Mạnh cười trừ vì ngượng, cậu đúng là sinh ra không phải để đánh nhau, trường hợp này mà gặp Dũng lì ở Hải Phòng hoặc Thìn Quảng Bình thì gã đàn ông kia con như xong rồi.

Thục Trinh nghĩ bụng mà cười: “Gớm, trói gà không chặt mà còn bày đặt đánh nhau”, tất nhiên cô không nói ra điều đó, cô đủ tinh tế để không chạm vào lòng tự ái của một người đàn ông:

– Mà sao anh Mạnh lại đánh nó trước?

Mạnh hồi tưởng lại đoạn cậu chửi nhau với gã côn đồ kia:

– Vì nó chửi Cu Tí …….. là …… mồ côi ……. mất dậy nên mới đánh bạn. Thế là … tôi đánh nó luôn.

Thục Trinh lặng người quay sang chỗ khác, gã kia nói đúng một nửa. Cu Tí là đứa trẻ mồ côi, cha mẹ Cu Tí không biết ở phương trời nào, nhưng Cu Tí không mất dậy. Từ lúc cô đón Cu Tí ở bệnh viện về lúc nó mới được 3 ngày tuổi, cô vẫn luôn cố gắng hết sức để bù đắp cho con, cô vừa làm mẹ, vừa làm cha của con. Con cô không phải đứa mất dạy.

Sau một hồi im lặng, Thục Trinh vẫn không quay mặt về phía Mạnh, cô không muốn Mạnh biết là mình đang khóc, cô cần phải mạnh mẽ với tất cả mọi người để nuôi 3 đứa con, bởi cô biết, chuyện ngày hôm nay không phải là lần đầu, và cũng chẳng phải là lần cuối. Thục Trinh nói thật khẽ như muốn tâm sự:

– Tôi có 3 đứa con. Đứa đầu tiên 7 tuổi, đứa thứ 2 là Cu Tí 5 tuổi, đứa Út mới có 3 tuổi thôi. Cả 3 đứa đều là trẻ mồ côi. Bố mẹ chúng là những kẻ vô lương tâm, cho chúng chào đời nhưng không cho chúng tình thương. Tôi nhận nuôi chúng từ bệnh viện lúc chúng vẫn thôi nôi. Tôi vẫn luôn cố gắng hết sức để nuôi chúng giống như bao nhiêu đứa trẻ khác. Nhưng có lẽ ….. không bao giờ là đủ cả.

Thắc mắc trong lòng Mạnh kể từ khi biết Thục Trinh có con đã có lời giải đáp. Cậu như thấy mình lạc lõng và quá nhỏ bé khi ở bên cạnh Thục Trinh lúc này. Cậu sinh ra trong nhung trong lụa, cậu không thể nghĩ và chưa bao giờ nghĩ đến ở ngoài cuộc sống này còn có những mảnh đời như các con của Thục Trinh, còn có những người có tấm lòng nhân hậu như Thục Trinh. Cuộc sống bây giờ khó khăn rất nhiều, nuôi một đứa con cũng không đơn giản chỉ là cho chúng ăn chúng mặc. Với mức lương giám đốc của Thục Trinh chắc cũng ngang ngửa của Mạnh, không có nhiều, hay nói đúng hơn là chỉ đủ nuôi bản thân là cùng. Ấy vậy mà Thục Trinh lại đang gồng gánh trên vai 3 đứa trẻ mồ côi.

Xem Thêm Phim Sex

Xem Thêm